

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Quán Tự Tại Bồ đề tát dã Lúc vào sâu Bác nhã Ba la, Không nhơn không pháp mới là Phát khai trí ...
-
Nhiều người cho rằng Thiền Tông khác với Tịnh Độ Tông , vì một bên chú trọng vào tự lực, ...
-
Ngươi dám đóng lại khung trời Đại Đạo,? Có biết từ đâu ngươi đã sinh ra? Cái nốt bụi được mặt trời ...
-
Biết tiềm thức còn chôn đủ nghiệp, Khi móng lên mau kịp ngăn phòng; Ma ngoài hiệp với ma trong, Ngơ đi chớ ...
-
Hôm nay, tôi xin được phép dùng nội dung “Cảm ứng luận” để trình bày phần nói về cái nghĩa ...
-
Tôi cũng có một ước mơ, Mơ mọi người đều có một tấm lòng, Để yêu thương,để sống thật chân tình; Không hơn ...
-
Những năm gần đây, dư luận thế giới rất sôi nỗi về “Thuyết âm mưu”. Những “thế lực” vận dụng ...
-
PHÁP MÔN /
TÂM THƯ CỦA ĐẠO TRƯỞNG PHỐI SƯ THƯỢNG HẬU THANH
-
... Nhưng điều kỳ lạ là cái sinh vật nhỏ bé này từ ngàn xưa đến ngàn sau không bao ...
-
Nhìn lại lịch sử các tôn giáo trên thế giới hơn hai ngàn năm qua, mọi người đều nhận thức ...
-
Khi xây dựng ngành Việt Nam học chắc chắn phải nói tới một "bộ phận" của ngành học mới mẻ ...
-
Đức Chí Tôn đã ban cho nhân loại thuật ngữ "Cao Đài" để nhất quán đích điểm tiến hóa của ...
Thiện Chí
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 11/02/2010
Mùa Xuân mùa khởi sắc

Sự ưu ái đối với Xuân có lẽ không chỉ vì thời điểm tân niên của nó, mà bầu trời bao la xanh ngắt, ánh nắng dịu dàng, hơi sương man mát, cây cỏ xinh tươi đã khoát lên Xuân chiếc áo không gian ấp ủ sức sống đang vươn lên của vạn vật và mầm khởi sắc trong tâm hồn thế nhân.
Không phải trời đất thiên lệch, chỉ nặng tình với Xuân giữa bốn mùa; mà sức phát động của Xuân vốn âm ỉ tiềm tàng suốt Hạ Thu Đông. Bởi Hạ đã phát tiết hết công lực trưởng dưỡng muôn loài, phải dừng lại cho Thu un đúc quang năng, cánh sen thôi kiêu hãnh khoe màu rực rỡ, để cho đài sen kết hạt. Đến Đông, muôn loài phải chịu đựng giá rét, tàn cây hy sinh lá đổ, chắt lọc, bảo toàn nhựa sống vào cội rễ, chờ Xuân đến. Lòng người cũng thôi hướng ngoại, quay về nội tâm định tĩnh, rũ bỏ đua đòi tranh cạnh, lắng lòng chờ tâm ý mới phát sinh.
Đó là lẽ tự nhiên trong trời đất, tức đạo lý. Thế nên, người thật có tâm Xuân cũng đã phải trải qua những giai đoạn tăng trưởng, thâu tàng rồi lại khởi sinh. Mỗi chu trình là một vòng đổi mới, hoàn hảo hơn, khởi sắc hơn. Ai không hòa nhập trong vòng đạo lý ấy mà cượng cầu cái thiện, cái mỹ của Xuân thì làm sao có Xuân thật sự. Không có sức sống của Xuân thì hoa chỉ là hoa giấy, cảnh cũng là cảnh giả, lời chúc tụng đầu môi nào có ý Xuân.
Người học đạo tu chứng sẽ cảm nhận được Xuân tâm nẩy nở vào cuối Đông. Từ đó, ý tưởng, lời nói, việc làm đều khởi sắc, có sức cảm hóa lòng người, có năng lực sáng tạo, chan hòa sinh khí mọi lúc mọi nơi. Ngược lại thì vọng cầu danh sắc, dầu có tiền rừng bạc biển chỉ mua được Xuân nhân tạo, tất cả sẽ tàn rụi qua Hạ Thu Đông, bởi chưa phát động được Đạo bất biến trong nội tâm tự thể.
Bởi vậy có câu:
“Tứ quí nhân gian Xuân tại thủ,
Bá niên thế thượng Đạo duy tân.”
Giữa nhân gian, Xuân luôn đứng đầu trong bốn quí. Trăm năm, Đạo luôn đem lại cái mới cho đời. Người có sứ mạng đem Đạo vào đời phải theo nguyên lý ấy mới không sa vào bảo thủ, luôn luôn cầu tiến cho cơ đạo được hanh thông. Tất nhiên, phải không ngừng phản tỉnh nội cầu, thanh lọc tư tâm bản ngã, như thánh huấn của Đức Mẹ năm nào: “Mùa xuân là một mùa đem lại cho vạn vật những nét thanh tân, những hương vị ngọt ngào, những khí hậu thái hòa để trưởng dưỡng vạn vật tiến lên từng giai đoạn.
Các con là vật tối linh trong vạn vật. Các con là những vì tinh tú của cõi trần gian. Các con phải biết thưởng xuân sắc thiên nhiên Tạo Hóa để ngăn đón mọi vọng thức rạt rào, tâm tư bối rối, chế ngự tất cả ngoại cảnh thường tình để cho thời gian không gian được chan hòa cùng thiên nhiên tạo vật.”
Bởi vậy, Tân pháp Đại Đạo mới trợ duyên cho hành giả nuôi dưỡng đạo tâm, tăng tiến thần lực trong bốn mùa tu Xuân phân, Hạ chí, Thu phân, Đông chí. Đó là thực hiện sức “duy tân” của Đạo.
Mùa Xuân, mùa khởi sắc! Động thái của hành giả sẽ khởi sắc khi nào vận dụng được khí thái hòa của mùa Xuân.