Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
Để có thể nói được một cách đầy đủ và có hệ thống về mối tương quan giữa văn hóa ...
-
Từ thiên cổ người xưa đã từng ưu tư về kiếp sống ngắn ngủi mà các hung thần lão suy ...
-
Những người tu theo Chánh Pháp Đại Đạo trong buổi Tam Kỳ cần ý thức sâu xa, đừng thiên đừng ...
-
Lời dạy của đức Chí Tôn về sứ mạng của Giáo Tông Đại Đạo
-
"...Tôi không quen ghi chép sổ sách gì, nhưng nhớ. Đó là ngày 20 tháng Chạp năm Bính Dần. Hôm ...
-
Thánh giáo dạy người hướng đạo chơn tu phải phát huy tiềm lực sâu thẳm mới đạt được những thành ...
-
Hành pháp tuy rất dễ, Công phu có khó chi, Chỉ tại tâm không định, Chánh pháp khó duy trì.
-
Theo cuốn Hội chân biên của Thanh Hoà Tử, in vào năm thứ 7 đời Thiệu Trị (1847), thì ở ...
-
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, Tuất thời, 28 tháng 5 Tân Hợi (20.06.1971)
-
Danh từ "Khai Minh Đại Đạo" đã được Ơn Trên sử dụng từ lâu. Cụm từ này, có thể lần ...
-
Đức Lý Đại Tiên Trưởng Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ dạy rằng sứ mạng của ...
-
Thiên Trung Dung trong Tiểu Đái Lễ Ký tương truyền là sáng tác của Tử Tư, cháu nội của Khổng ...
Sưu tầm
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 10/11/2006
Dặn lòng... không phí thời gian
Trên đường tiến hóa của vạn linh, đến địa vị làm người là trở nên một chủ thể có đầy đủ quyền năng nhứt trong cõi hữu hình. Thậm chí có mững bậc xứng đáng vào hàng " thế thiên hành hóa". Nên nghĩa vụ làm người rất quan trọng, rất lớn lao trong cuộc tiến hóa của mỗi cá thể và của toàn thể cộng đồng.
Nhưng thời gian một đời người, dù thọ đến trăm năm chưa hẳn đủ để hoàn thành sự nghiệp vi nhơn. Phuơng chi, tuổi quá bốn năm mươi thì bệnh tật dần dần xuất hiện, thường xuyên cản trở bước đường tiến thủ.
Vậy thời gian rất quí cho người có chí, lại càng quí hơn với người có sứ mạng cao cả. Càng quí hơn nữa trong những khúc quanh lịch sử
Giữa tiến hóa và thoái hóa,
Giữa tồn tại và hủy diệt,
Giữa đạo đức và tội lỗi ...
Sự quyết định cho vận mệnh nhân loại, cho thời đại, tùy thuộc vào tác động kịp thời của người sứ mạng lịch sử.
Đã được làm người, được thừa kế văn hóa văn minh nhân loại. Đã giác ngộ, đã có chí tự hoàn thiện và hoàn thiện cuộc đời. Đã biết Đạo, đã thọ ân Thượng Đế, đã nhận lãnh sứ mạng độ đời, trong lúc sinh lực còn dồi dào thì thời gian trước mắt càng quí giá biết bao ! Thế nên các bậc thánh xưa đều quí tiếc thời gian đến phút cuối cùng để làm đươc điều gì, nói được lời nào hữu ích cho hậu sinh.
Nay Thầy đã lập Tam Kỳ Phổ Độ, trước soi sáng Chân lý cho hàng Thiên ân hướng đạo, sau cậy đoàn sứ giả khai minh Đại Đạo cho thế nhân kịp thức tỉnh quay về Nhân bản, xây dựng xã hội đạo đức, thế giới hòa bình.
Kịp thì thoát cộng nghiệp trả vay tàn khốc,
Không thì thiên cơ vẫn theo luật tiêu trưởng thâu tàng ...
Chỉ tiếc những ai bỏ lỡ cơ hội lập đại công ngàn năm một thuở.
Chỉ thương cho nhân loại đắm chìm trong máu lửa hận thù, trong dục vọng đen tối.
Vậy đã quyết vì Thầy vì Đạo, vì nhân sinh thì tự dăn lòng không phí thời gian, sử dụng ưu tiên cho hai việc quan trọng mà Đức Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo dã dạy là :
" Tu học nghiên cứu để đạt được minh triết,
" Tu tập thiền định để đạt đến chứng đắc tại tiền."
Minh triết và chứng đắc đòi hỏi rất nhiều thời gian để hành giả khổ công rèn luyện. Và đó lại là những diều kiện phải có để thi hành sứ mạng đại thừa ...
Thời gian của người sứ mạng quí biết bao !
Nên Đức Giáo Tông Vô Vi từng dạy rằng :
" Trường Tạo Hóa, Hóa Công sắp sẵn,
Kiếp nhơn sanh sanh đặng bao hồi;
Trong đời mấy bậc thứ ngôi,
Làm sao xứng đáng con người trần gian ?
Khai Đại Đạo hóa hoằng chánh đạo,
Độ nguyên nhân cổi tháo phàm nhân;
Lập đời minh đức tân dân,
Nhà an nước trị thiên ân gội nhuần.
Tùy tâm đạo mà phân trách nhiệm,
Lập chí rồi mới điểm đầu công;
Đức tài dẫu chẳng tương đồng,
Siêng năng cần mẫn, thật lòng thì nên."
Chú thích :
[1]CQPTGL, Rằm 01.Ất Mão, 25.02.75