Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
Lễ sanh /
“Lễ Sanh là người có hạnh, lựa chọn trong chư môn đệ mà hành lễ. Chúng nó đặng quyền đi ...
-
Xướng : " Thiều quang vũ trụ ánh muôn màu, Quyền pháp Tam Kỳ một túi thâu; Chuốc chén kim tượng cùng thế ...
-
MỞ ĐẦU § Năng lượng tối (dark energy) là một chủ đề mang tính thời sự của vật lý thiên văn ...
-
Các trận đấu đã tạm thời chấm dứt, nhưng họ phải luôn luôn chiến đấu với chính mình để tự ...
-
Thái Cực Đồ Thuyết (Tiếp Theo)
-
Giải pháp ưu việt nhất để cứu độ con người là con người làm thế nào phát huy tối đa ...
-
Những ai học Dịch đều hiểu rõ và nhớ ơn các Thánh – Phục Hy, Văn Vương, Chu Công Đán và Đức ...
-
"Cơ biến dịch vô cùng của Tạo Hóa không phút giây ngừng nghỉ, hết Đông Xuân lại, rồi Hạ đến ...
-
Trước Tết nguyên đán, mỗi độ đón chào Xuân mới chúng ta thường nhắc đến phong cách thưởng Xuân Cao ...
-
CUNG TÝ là cung khởi đầu, cho nên trong Dịch Học phân ra ngôi TAM TÀI như sau : THIÊN ...
-
Thánh Thất Tân Định Hợi thời rằm tháng 8 Bính Ngọ (29-9-1966) Thi: Thu về vui với cõi trần gian, Nữ giới chen chưn ...
-
Ngươi dám đóng lại khung trời Đại Đạo,? Có biết từ đâu ngươi đã sinh ra? Cái nốt bụi được mặt trời ...
Nguồn: http://vietdaikynguyen.com/v2/culture/4-culture/412-truyn-k-v-bat-tien-l-ng-tan
Truyền kỳ về Bát Tiên : Lã Động Tân
Tào Quốc Cữu là hoàng tộc của một hoàng đế; Lý Thiết Quải có tật ở chân nên bước đi với một cây gậy; Hà Tiên Cô là một phụ nữ trẻ đẹp; Trương Quả Lão trông rất khỏe mạnh ở tuổi già của mình và thường cưỡi ngược trên lưng lừa. Hàn Tương Tử là cháu trai của Hàn Dũ, một văn nhân nổi tiếng ở triều đại nhà Đường, thường thích thổi sáo; Chung Ly Quyền luôn luôn được nhìn thấy với một tay phe phẩy cái quạt lá.
Trong suốt các cuộc hành trình của họ, tám vị Tiên này đã gặp đủ loại người trong các tình huống khác nhau, nhiều câu chuyện về những trường hợp trong số đó đã được lưu truyền lại. Một ví dụ có liên quan đến nỗ lực cứu độ con người mà không thành công của Lã Động Tân như sau:
Lã Động Tân đã có một lần cam kết với Chung Ly Quyền rằng ông ta sẽ cứu độ tất cả chúng sinh. Nhưng ông vẫn chưa cứu được một người nào cả, do đó ông đã làm một chuyến du hành đến vùng Nhạc Dương. Trước kia ông đã tới đó hai lần để cố gắng giúp đỡ người thường. Nhạc Dương bây giờ là một khu vực hành chính thuộc tỉnh Hồ Nam của Trung Quốc, ở trên bờ hồ Động Đình.
Lã Động Tân đã tự cải trang thành một ông già bán dầu ăn. Ông xem việc bán dầu như là một dịp để gặp và lựa chọn những người có triển vọng được cứu độ. Nếu một khách hàng có vẻ không tham lam, không đòi dầu ăn nhiều hơn những gì họ đã trả tiền cho, thì ông có thể cứu độ người đó được. Vì vậy, ông đã tiếp tục đi bán dầu trong một số năm, trong thời gian mà ông đã gặp các khách hàng, ngoại trừ một bà già ra, tất cả đều tham lam đòi hỏi quá đáng. Tuy nhiên bà già này, chỉ lấy những gì bà đã trả, và không lấy thêm ngay cả một giọt.
The Eight Daoist Deities.
Bát tiên trong Đạo giáo. (Zhang Cuiying/The Epoch Times)
Rất ngạc nhiên, Lã Động Tân nghĩ rằng cuối cùng ông đã tìm thấy một người có thể cứu độ được. Ông hỏi bà ta: “Những người đến mua dầu đều muốn xin thêm, ngoại trừ bà ra. Tại sao bà không làm vậy?” Bà ta trả lời?: “Tôi hài lòng với chỉ một hũ dầu –hơn nữa, cuộc sống của ông cũng không dễ dàng gì với nghề bán dầu ăn. Làm sao tôi có thể lấy nhiều hơn được?” Sau đó, bà ta còn mời Lã Động Tân uống ít rượu để bày tỏ lòng cảm kích của mình.
Lã Động Tân cảm thấy bà ta là một người có triển vọng tốt và dự định sẽ cứu độ bà. Khi ông biết được rằng có một cái giếng trong vườn của bà, ông đã thả nhiều hạt gạo xuống đó. Ông bảo bà già: “Bà có thể kiếm nhiều tiền bạc bằng cách bán nước trong giếng”. Sau đó, ông bỏ đi. Bà già quay trở lại, nhìn vào giếng thì thấy rằng nước trong giếng đã được biến hóa thành rượu. Theo lời khuyên của Lã Động Tân, bà già đem bán rượu trong giếng và trở nên giàu có trong vòng một năm.
Một hôm, Lã Động Tân ghé qua chỗ ở của bà. Bà không có ở nhà, chỉ có người con trai của bà ở đó. Lã Động Tân hỏi anh ta: “Công việc bán rượu thế nào rồi?”
“Công việc bán rượu vẫn tốt, nhưng không có bã rượu, cám gạo để nuôi heo”, người con trai trả lời. Nghe xong những lời này, Lã Động Tân thở dài, thầm nghĩ: “Lòng tham vô đáy của con người đã tới mức độ thương tâm này sao!”. Vì vậy, ông đã lấy lại những hạt gạo trong giếng, rồi bỏ đi.
Chẳng bao lâu, bà già trở về. Người con trai kể lại cho bà những gì đã xảy ra. Bà ta đi ra xem giếng rượu. Rượu trong giếng đã biến thành nước. Bà già vội vàng chạy ra cửa, nhưng Lã Động Tân đã bỏ đi từ lâu rồi.
Lã Động Tân rời Nhạc Dương đi đến hồ Động Đình, và để lại một bài thơ than tiếc cho nhân loại: “Ba lần đến Nhạc Dương không người nhận ra, Qua hồ Động Đình ta ngâm một câu thơ”.
(Câu chuyện này phỏng theo “Hành trình về Phương Đông”, một chương trình của Đài truyền hình quốc tế Tân Đường Nhân).
Nguồn: http://vietdaikynguyen.com/v2/culture/4-culture/412-truyn-k-v-bat-tien-l-ng-tan
* * *
Legend of the Eight Deities: Lu Dongbin
By Epoch Times Staff Created: Jul 11, 2009 Last Updated: Jul 11, 2009
Facebook icon Facebook Digg icon Digg StumbleUpon icon StumbleUpon Twitter icon Twitter Print | E-mail to a friend | Give feedback
Related articles: China > Culture
The Eight Daoist Deities.
The Eight Daoist Deities. (Zhang Cuiying/The Epoch Times)
The legend of the Eight Deities probably began in the Tang Dynasty, and the story varies with the dynasties. The characters, according to the post-Ming Dynasty version, were Han Zhongli, Zhang Guolao, Han Xiangzi, Tie Guaili, Cao Guojiu, Lu Dongbin, Lan Caihe, and He Xiangu. Very different in appearance and personality, the eight were great deities in the Taoist school, and they often gathered together.
Cao Guojiu was the relative of an Emperor; Tie Guaili was crippled and walked with a stick; He Xiangu was a young and attractive woman; Zhang Guolao looked very healthy in his old age and often rode backward on a donkey. Han Xiangzi was the nephew of Han Yu, a famous writer in the Tang Dynasty and was fond of playing the flute; Han Zhongli was always seen with a palm-leaf fan in his hand.
Throughout their journeys, the eight deities encountered various people and situations, many of which have been passed down as stories. One parable involves Lu Dongbin’'s thwarted effort to offer salvation to human beings.
Lu Dongbin had once pledged to Han Zhongli to save all sentient beings. But he had yet to save a single person, so he made a trip to the Yueyang area. He had been there twice before in attempts to reach out to common people. Yueyang is now an administrative district in the Hunan province of China, on the shores of Lake Dongting.
Lu Dongbin disguised himself as an old man selling cooking oil. Using selling oil as a pretext to meet and select his prospects, and if a customer appeared not to be greedy asking for more oil than what he had paid for, he could offer him salvation. So he went about selling oil for a number of years, during which time the customers he met, except for an elderly woman, all greedily made excessive demands. The elderly woman however, only took what she had paid for, and not a drop more.
Surprised, Lu Dongbin thought that finally he had found some one salvageable. He asked the woman: "“Everyone who comes to buy oil wants to get extra except you. Why not?”" The woman replied: "“I am satisfied with just a pot of oil— besides, it’s not easy for you to make a living selling oil. How could I take more?"” Then she offered Lu Dongbin some liquor to express her gratitude.
Lu Dongbin felt she was a good prospect and intended to offer her salvation. When he discovered that there was a well in her yard, he dropped several grains of rice in it. He told the old woman: "“You can make a fortune selling the water in the well.” " Then he left. The old woman turned and found that the water in the well had been transformed into liquor. As Lu Dongbin suggested, the old woman sold the liquor in the well and made a fortune within a year.
One day Lu Dongbin came by the old woman’'s place. The old woman was not at home; only her son was in. Lu Dongbin asked him: "“How has the business been selling liquor?”"
“"The business is okay, but there are no distillers grains to feed the pigs" ” the son replied. At these words, Lu Dongbin sighed to himself: "“People’s' insatiable greed has reached this deplorable extent.”" So he took back the grains of rice in the well and left.
Shortly, the old woman returned. Her son told her what happened. She went to the well and took a look. The liquor in the well had turned into water. The old woman rushed to the door, but Lu Dongbin had long gone.
Lu Dongbin left Yueyang for Lake Dongting and left a poem in lament of humankind: "“Thrice to Yueyang unrecognized, hum a verse as I cross Lake Dongting."”
This story is adapted from Journey to the East, a program by international television station New Tang Dynasty TV.