

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
"Muốn sửa lòng, ngắm lòng Từ Phụ, Tu thân nhìn vũ-trụ là thân. Thái sơn, biển cả, vi trần, Tình thương chứa đựng ...
-
Tôi cũng có một ước mơ, Mơ mọi người đều có một tấm lòng, Để yêu thương,để sống thật chân tình; Không hơn ...
-
Mới đây, một chiếc trống đồng khá đặc biệt đã được người dân phát hiện, trục vớt từ lòng sông ...
-
Hội ý bài kệ “Nhãn thị chủ tâm” của Đức Chí Tôn, thì Chánh pháp này cũng đặt tại Tâm ...
-
Đức Lý Giáo Tông dạy: “Có phải chăng vì tổ chức không phân minh? Chấp quyền pháp không nghiêm chỉnh, hoặc ...
-
Từ thế kỷ I, I I, ba nền tôn giáo Nho, Thích, Lão đã sớm được nhân dân Việt Nam ...
-
Nguyễn Trãi 阮薦 (1380–1442) hiệu là Ức Trai, là một anh hùng dân tộc, một danh nhân văn hóa thế ...
-
Thánh giáo có viết: ““Thượng Đế đến khai minh Đại Đạo đã là một hi hữu, mà vấn đề hoát ...
-
Cuối năm 2014, sau khi hoàn thành sách về “Đức Giáo tông Nguyễn Ngọc Tương” – Giáo tông Hội thánh ...
-
Theo những tư liệu về báo chí Cao Đài còn lưu lại tại các thánh sở Đại Đạo hay của ...
-
THÁI hoà xuân khởi Phục[1] và Lâm, THƯỢNG trí[2] gieo trồng khắp cõi tâm; LÃO noãn non già theo đúng độ, QUÂN bình ...
-
Con Người Đại Đạo phải là một Nguyên nhân; đó là người đạt đến Thượng trí tức cái Chơn tri ...
Đạt Tường
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 30/12/2009
Thần tiên diệu bút
THI
Diêu động điển linh chuyển Đạo màu,
Trì ban tâm pháp luyện đơn châu;
Kim quang xuất hiện vầng mây bạc,
Mẫu ngự trần gian giải mạch sầu.
DIÊU TRÌ KIM MẪU! Mẹ linh hồn các con! Mẹ ban ân lành chung cho thế gian. Các con đàn tiền an tọa, tịnh tâm nghe Mẹ tả Kinh.
PHÚ
Giọng gia nghiệp canh gà đổ nát,
Gà kêu vang tản lạc các con đâu;
Giục lòng phàm, hỡi các trẻ sồng nâu,
Trổi giọng rú dãi dầu thân Mẹ chúng.
Tiếng cục túc đêm ngày càng thêm nao núng,
Tan(g) điền rồi sơn hải cũng đổi thay vùng;
Canh gà reo giục thúc ngày cùng,
Chuông trổi vọng não nùng trong đêm vắng.
Đổ nhịp khắc liên hồi như trận thắng,
Kêu rền trời mà chẳng có ai tường;
Vang bốn bên rồi lấp lại như thường,
Khắp mặt đất đều biết bao đường về Cực Lạc.
Thị quê chuyển luật tuần huờn trôi qua thấm thoát,
Thành danh người, con phải đạt Đạo Trung Dung;
Thức giấc nồng con cố gắng vẫy vùng,
Tỉnh mộng ảo, con cùng chung về Điện Ngọc.
Trẻ khôn ngoan, cõi trần nên tu học,
Trần bụi nhơ cần phải lừa lọc, phế trược tồn thanh;
Mau vượt chơn thoát khỏi bến sầu thành,
Cất nghiên bút, thi hành lời Mẹ dạy.
Gánh đạo đức con Ta quày lần về Nam Hải,
Trở Diêu cung, mãi mãi Mẹ chờ con!
Về Bàn Đào Hội Yến, ngự Đền son,
Vị ngôi sẵn, mãi chờ con trần lập đức.
Cũ qui, Mẹ dạy con Tam tùng Tứ đức,
Hưởng hồng trần, con nên tích cực nghĩa cử ái tha;
Nhàn thanh thay là khỏi đắm cõi giới ba,
Thanh thỏa bấy con Ta về nơi Điện Ngọc.
Băng thế sự, sớm cười, chiều con Ta lăn khóc,
Quơ tạm đời rồi thân vóc phải gầy mòn;
Cõi trần này là bẫy rập để gài con,
Tạm bợ mãi, con mê chi dập vùi linh tánh.
Mơ mịt mãi buộc ràng theo nghịch cảnh,
Linh căn xưa thọ lãnh trước Đền son;
Khiếu thông minh, Hiếu, Đễ, Trung, Tín, Lễ, Nghĩa, Liêm Sĩ, con khá giữ tròn,
Vật phu phỉ thúc đẩy con vào đường sa đọa.
Chất ngất cuộc nặng đè thân con như tảng đá,
Bủa bốn bên, vây khắp cả đám linh căn;
Tràn trề thay cho thế sự son phấn biết bao hằng,
Hại thân trẻ oại oằn trên ao sầu núi thảm.
Tánh linh Mẹ giao cho con trần, buông trôi cả đám,
Danh đâu còn, con có hản, hỡi con Ta !
Thương là thương con trần phải chiụ cảnh đọa sa,
Cả thế hệ con Ta mãi vùi thân nơi bể cạn.
Đoàn Nữ Đạo ! các con nên hản,
Con ái nhi dày dạn với phong trần;
Chiu hồn nhau gom lại dưới trụ phướn Thần,
Chít bóng trẻ, Mẹ phân đôi lời cùng tột.
Mẹ Huyền Cơ ban cho các con làm rường cột,
Bình Đạo khai trụ cốt của Trời ban;
Minh con đường toan sớm bước trở về,
Đệ chuyển luật Siêu Cơ, các con trần tường tận.
Nhị độ chuyển các con Ta trở về ngôi cửu chấn,
Hạ trần đây bổn phận của Mẹ già;
Phân cùng con nơi cảnh giới ba,
Rành phận trẻ, con Ta trở Diêu Tòa Bàn Đào Hội Yến.
Từ bài Phú, lấy 56 chữ đầu mỗi câu ráp lại theo thể thơ Tứ Tuyệt (mỗi câu có 7 chữ) chúng ta có bài thi bát cú được gieo vần với âm "anh" như sau:
CHIẾT KHOÁN THỦ
Giọng gà giục trỗi tiếng tan canh,
Chuông đỗ kêu vang khắp thị thành;
Thức tỉnh trẻ trần mau cất gánh,
Trở về vị cũ hưởng nhàn thanh.
Bâng quơ cõi tạm mờ linh khiếu,
Vật chất bủa tràn hại tánh danh;
Thương cả đoàn con chiu chít mẹ,
Bình Minh Đệ Nhị hạ phân rành.
Nội dung bài thơ khoán thủ cho thấy vào năm Kỷ Dậu 1969, Kinh Bình Minh Đệ Nhị đã được các Đấng Thiêng Liêng giáng đàn tả xong ban cho các môn đệ (như tiếng gà mẹ bên đàn con chiu chít).