Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
Đêm lịch sử Khai Minh Đại Đạo 14 rạng Rằm tháng 10 Bính Dần 1926, Đức Chí Tôn đã Thiên ...
-
Cứ mỗi độ Xuân về là nhớ đến Kinh Dịch. Bởi Xuân ứng với Đức Nguyên của quẻ Kiền, người ...
-
Đức tin Cao Đài xác minh vũ trụ tâm linh có những giai tầng tiếp diễn con đường tiến hóa ...
-
Ngài Bác Nhã Thiền Sư trong bài Chánh Pháp Nhãn Tạng – Niết Bàn Diệu Tâm đã cho chúng ta ...
-
Người Chăm theo hai tôn giáo chính là Bà la môn và Hồi giáo. Trong Hồi giáo lại chia ra ...
-
Trong dân gian không biết tự bao giờ đã hình thành câu ca dao : “Tháng tám giỗ cha, tháng ...
-
“ Thầy mong con biết Thầy hiểu Đạo, Cho thế gian cải tạo thanh bình; Lòng Thầy thương cả chúng sanh, Trong tình ...
-
Trần gian là trường tiến hóa cho vạn linh sanh chúng, nhưng đồng thời cũng là nơi con người chịu ...
-
LTS:Tháng 10-2006, tại Hội nghị APEC diễn ra ở nước ta, 21 vị nguyên thủ quốc gia đã mặc ...
-
Phật giáo có một lịch sử trên hai ngàn năm, truyền bá đến rất nhiều nước trên thế giới. Ngoài ...
-
Mùa Trung Nguơn tháng 7 năm Quý Tỵ 1953, tại Thánh tịnh Tam Thanh – Cao Minh Quang ở Long ...
-
Tam giáo Việt Nam đã có một lịch sử lâu dài, kể từ thế kỷ I, II trở đi, cho ...
Đức Vô Cực Từ Tôn
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 28/11/2011
Sống tự nhiên
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, Tuất thời, Mùng 1 tháng Chạp Bính Thìn
VÂN HƯƠNG THÁNH MẪU, chào chư Thiên ân hướng đạo. Chị mừng các em. Chị hộ giá TỪ TÔN giá lâm. Các em cùng chị thành tâm nghinh tiếp. Lui.
Tiếp điển:
Mẹ mừng các con nam nữ.
VÔ VI cảnh báu của nguyên nhân,
CỰC lạc không vương chút bụi trần,
TỪ huệ sáng soi đường tận độ,
TÔN ti vời vẽ nét Thiên ân.
Mẹ đến giờ này để ban ơn cho các con tịnh viên trong khóa tịnh Đông Chí. Mẹ miễn lễ các con đồng an tọa.
Sau thời gian mãn khóa tịnh, Mẹ nhìn thấy sự tiến bộ của các con đáng được ân ban mặc dầu còn đôi chút lỗi lầm cũng được trui rèn sám hối.
Con ôi ! "Hủ mộc bất khả điêu giả, chỉ vi phấn thổ chi tường". Còn chạm trổ được nên còn vật hữu dụng. Còn dạy dỗ, biết ăn năm sám hối chừa lỗi, còn nên thánh thiện. Các con nghe Mẹ dạy:[ . . .]
Các con tu luyện là để biết sống cái sống chơn thường tự nhiên tự tại của các con. Sanh vào cõi đời là phải sống bằng hậu thiên khí chất, sống bằng mọi sinh hoạt tương đồng. Nếu tương đồng mà không bị hòa đồng thì sẽ tiến hóa rất mau. Từ phàm phu nhục thể biết hòa hợp tiên, hậu nhị thiên thì tiến lên thánh thể, kim thân, phật thân không phải khó. Đã có đạo là phương tiện, phương pháp duy nhất để quay về nguồn gốc bổn lai, khốn nỗi khi vào trường tiến hóa này các con phải trải qua các lớp huấn luyện từ giáo dục thai bào cho đến tập quán gia đình xã hội cũng làm ảnh hưởng liên hệ lớn lao cho công cuộc tiến hóa của linh căn. Khi bắt đầu ô nhiễm, trược chất lấp tràn, dầu những linh căn sứ mạng cũng mang ít nhiều ô nhiễm, sau mới giác ngộ vượt qua. Thế nên muốn cứu cánh một thân cũng là phải biết bao công quả, công trình, công phu tu luyện, huống hồ muốn có một cõi đời thánh đức cho nhân loại an hưởng thái bình cũng phải là những công quả công trình công phu to tát hơn tự mỗi cá thể, cộng đồng chứng ngộ mới kết quả.
Con ôi! Trời sắp bình minh thì cảnh vật chìm sâu trong đêm tối. Khi chất rượu đang lọc qua hồ thì bã nếp phải sục sôi. Thế tôn, thiên tôn là ở chỗ đó. Thánh thần tiên phật có cũng từ đó. Lịch trình tiến hóa qua các lớp huấn luyện đã có từ vị giáo tổ lâu đời cho đến với thế giới nhân loài. Đạo là thiên địa vạn vật, không vật nào không phải là đạo. Pháp luân thường chuyển, không một máy động nào không phải là pháp. Đạo pháp vô biên hằng tại. Vô khứ nhi khứ vô lai nhi lai. Hóa sanh dưỡng dục mà vạn vật sống, các con sống. Cái sống đó gọi là sống tự nhiên. Con biết sống cái sống tự nhiên thì tâm trải khắp mười phương mà quay về bổn giác hay vượt ra ngoài tự nhiên một cách vinh diệu. Bằng con bỏ cái sống tự nhiên để sống biến hóa theo tình thức thì phải xa cái gốc ra tận ngọn mà kết thành chủng tử luân hồi. Đành rằng giống tốt đẹp, giống ngon ngọt hay giống chua cay mặn đắng thì giống nào cũng có lợi cho đời mà không có lợi cho tự nhiên bản thể. Vì sao? Vì khi xa lìa bản thể để say mê buông bắt thì dục vọng đã kết thành. Có tốt đẹp ngon ngọt mới có đau khổ phiền não. Có khổ đau phiền não dầu không chấp nhận đắng cay mà cay đắng vẫn tới. Không ưa chua chát mà chua chát vẫn tuôn tràn. Không hòa được phải độc nhiễm. Khi độc nhiễm thì mất thế quân bình của tự thân. Thân mất quân bình thì hậu quả rất gay go, đời sống còn có vui đâu, làm có được chi đâu !
THI BÀI
Dầu thế lộ gập ghình trở ngại,
Đã làm người lòng phải dặn lòng,
Cõi đời vạn hữu sắc không,
Chẳng chi tồn tại mà mong giữ gìn.
Có cái có trong tình Tạo Hóa,
Không là không đạo cả lưu hành,
Biết đường sanh diệt diệt sanh,
Hoàn nguyên phản bổn nhọc nhành chi con.
Trải lịch kiếp nghiệp còn trìu trịu,
Kỳ xá ân nương níu trì tu,
Huyền môn giải phá trần tù,
Phất trần quét sạch ngút mù từ lâu.
Kìa máy Tạo phát thâu luân động,
Cực âm rồi mầm sống hiển dương,
Phục sinh là đạo hằng thường,
Hằng thường trong cõi vô thường là đây.
Các con đã được dạy dỗ nên thâm nhập lý đó mà tu luyện, nhìn lại những đoạn đường đã đi qua, những gì đã làm cho các con tổn thất tiêu trầm hay gần sa đọa: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân những thứ bộ hạ bôn xu theo ngoại cảnh đã dẫn dắt các con mất cả chủ quyền. Nay con đã giác ngộ thì phải quay cái dụng vào trong để lấy lại chủ quyền, con có làm chủ được con thì một kiếp nhân sinh mới có nhiều ý nghĩa. Máy tạo vần xây dương cực âm sanh, âm cực dương sanh, lại qua động tịnh, tiêu tức dinh hư. Muốn phục sinh không phải khó, khó là bởi con cái không quyết tâm quyết chí phục sinh phục hồi đó thôi.
Các con muốn chứng ngộ chơn không, muốn trực nhận bản lai tự tánh thì phải giữ gìn cái chơn ý đừng để biến thành ý thức. Nó giong ruổi thì con thâu lại bằng phương pháp mà con đã hành đã học trong khóa tịnh. Khi chơn ý thuần thành, dầu Sơ Thiền cũng có kết quả. Luyện tinh, luyện khí, luyện thần đều do nơi đó, vì đó là hư vô chánh giác.
Về Thiên ân sứ mạng, những người chấp trì quyền pháp không chỉ làm việc cúng kính tu trì, mà phải có một cái nhìn tổng quát để tự giác ngộ và cùng liên hệ với cuộc đời. Cái lỗi lầm to tát nhất của người tu hành Thiên ân hướng đạo là chấp trước, chấp hình, chấp danh, chấp kinh, chấp pháp, chấp nhơn, chấp ngã, nên gây nhiều trở ngại trên bước đường quay về bổn giác. Hình, danh, kinh, pháp và vô tri, vô vi nhưng trong đó nó có chứa đựng nhiều thiêng liêng thâm diệu. Nếu không chấp trước, mở hoát cõi lòng vô tha, vô kỷ, sống với sứ mạng đương nhiên trong nguồn sinh động cộng đồng cứu cánh thì vật vô tri kia là trí tri cách vật của hàng chí thành chí đạo thanh thoát siêu nhiên.
TIẾP THI BÀI
Đóng sáu cửa trong ngoài vắng lặng,
Tâm vô tâm bừng sáng chơn tâm,
Tổng trì tận diệt năm âm,
Chơn linh hiển hiện hành thâm cơ huyền,
Phép đốn ngộ Tiên Thiên chánh giác,
Không gì hơn tịnh lạc vô trần,
Có thân dường thể không thân,
Muôn phương thoát hóa muôn phần minh linh,
Đạo pháp sẵn trong tình gắn bó,
Đạt cơ mầu nào có khó chi,
Hoằng dương chánh pháp Tam Kỳ,
Vẹn tròn sứ mạng phục quy nguyên thần.
Các con đã được sự dìu dắt của Thiêng Liêng thì phải cố gắng tự tu tự tiến, siêng học, siêng tu thì con mới xứng đáng với tình thương của Mẹ. Phải thương yêu nhau, trên đã có Thiêng Liêng dìu dắt, dưới có bè bạn đỡ nâng, cùng nhau tiến bước trên đường sứ mạng hoằng dương chánh pháp. Con hãy sống cái sống tự nhiên là con được vào vòng tay vô vi, vô cực của Mẹ.
TIẾP THI BÀI
Cùng Trời đất không riêng con nhé,
Vui hưởng cùng, chia sẻ thương đau,
Phật tiên thần thánh khác nào,
Một thân trải khắp ngàn sau hưởng nhờ.
Con đi trước chờ chờ dìu dắt,
Đứa đi sau nhặt nhặt mà đi,
Chí tâm chí đạo tu trì,
Bất lao đàn chỉ phục qui căn lành.
.Mẹ ban ơn các con Mẹ hồi cung. Thăng.