

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Le livre « THÁNH-NGÔN HIỆP-TUYỂN », son titre vietnamien, a inspiré à Sa Sainteté Hộ-Pháp Phạm Công Tắc l’appellation « ...
-
Thánh giáo Đức Hà Tiên Cô dạy chư tịnh viên. Đây là bài giáo pháp rất đặc biệt, là một cẩm ...
-
Người đời thường nói: "tạo tự thì dễ, tạo tăng (con người) mới khó". Nói như thế không có nghĩa ...
-
Dân gian có câu: " Đi chùa quanh năm không bằng ngày rằm tháng giêng". Thật vậy, mỗi năm ra Tết, ...
-
Đại Hội Tôn Giáo Thế Giới trong những thập niên gần đây được tổ chức khoảng năm năm một lần, ...
-
Vol. XXXIII Part II 1970 BULLETIN OF THE SCHOOL OF ORIENTAL AND AFRICAN STUDIES UNIVERSITY OF LONDON Published by THE SCHOOL OF ORIENTAL AND AFRICAN STUDIES
-
Thứ Sáu, 04/05/2007, 17:41 (GMT+7) TTO - Mùa xuân này, nữ sĩ Mộng Tuyết trở bệnh ở tuổi 95. Hiện bà đang ...
-
Trước đây, trong thời gian những năm cuối thập niên 70 thế kỷ trước, Hội Đồng Nghiên Cứu Giáo Lý ...
-
Đời là một trường tiến hoá, người là một thí sinh, nhập môn là vịn thang, nhập tịnh là leo ...
-
Thời gian là dòng sông vĩnh cửu, nhưng nếu không có bốn mùa thì lấy chi để đánh dấu thời ...
-
Tóm lược. Dựa trên những nét đẹp đạo đức trong truyền thống văn hóa dân tộc Việt Nam, kết hợp ...
-
_ Nhân viên Cơ Quan: không chỉ là những tín hữu thường> những người của bộ máy hành sự đắc ...
Thanh Chơn
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 30/12/2009
Luận bàn một khía cạnh về chấp, phá chấp
Anh tức là Tôi, Tôi tức là Anh.
Anh B đáp lại : Anh không phải là Tôi, Tôi đâu phải là anh.
Anh A lập lại : Anh tức là Tôi, Tôi tức là Anh, là vì chúng ta cùng một bản thể, cùng một điểm linh quang của Thượng Đế phát ban, cùng con của Đấng Cha lành. Vì vậy mà anh tức là Tôi, Tôi tức là anh.
Anh B cũng lập lại : Anh không phải là Tôi, Tôi không phải là anh là vì anh tên A Tôi tên B, tuổi tác khác nhau, sắc vóc, hình hài khác nhau, trình độ văn hóa khác nhau, như vậy anh đâu phải là Tôi, Tôi cũng đâu phải là anh.
Chấp : một hôm anh B đi vắng, có người đem quà biếu lại cho anh B; anh A chấp mình tức là anh B, anh B tức là mình rồi nhận quà biếu cất lấy.
Phá chấp : Anh A suy nghĩ lại, quà biếu này của anh B, thôi đợi anh B về, trao lại cho anh B.
Chấp : anh A đau, anh B chấp rằng : anh A đâu phải là mình , mình đâu phải phải anh A. Anh A đau mặc anh A.
Phá chấp : anh B nghĩ lại: Anh A đau cũng như mình đau, thôi thì giúp đỡ lẫn nhau cho tròn tình đồng đạo, vẹn nghĩa đồng bào.
Ơ cõi nhị nguyên này có Lý có Sự.
Anh A thiên về Lý nhưng không chấp hẵn bên Lý mà bỏ sự. Anh B thiên về Sự nhưng không chấp hẵn bên sự rồi bỏ Lý. Hai anh cùng phá chấp để đi đến Đạo.