

Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.

-
Tư tưởng Đạo gia 道家思想 - Lê Anh Minh dịch
-
Mùa tu Hạ chí năm Mậu Tý, chúng ta được giảng về hai chữ "quyết tâm". NGÀY 27.5.MẬU TÝ. Thế nào là ...
-
Một năm có bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông. Có 8 tiết : Lập Xuân, Xuân Phân, Lập Hè, ...
-
NGỌC kinh mở cửa đợi chờ ai ? LỊCH lãm đường trần chớ trả vay; NGUYỆT rạng ven Trời, tinh đẩu rạng, Mừng ...
-
Khai minh Đại Đạo để cứu độ vạn linh thời Hạ Nguơn này, Đức Thượng Đế Chí Tôn đã nêu ...
-
Mười điều tâm yếu hướng về ngày thành đạo của Đức Phật Thích Ca (08 - 10 - Canh Dần) 1/- ...
-
Từ xa xưa, con người và thiên nhiên luôn gắn liền với nhau, hỗ trợ cho nhau. Con người đã ...
-
Trong những kỳ lễ cúng Tứ Thời chúng ta đều có đọc kinh VÌ THIÊN ĐẾ do Đức Đạo Tổ ...
-
TỔNG QUAN VỀ VŨ TRỤ LUẬN ĐẠI ĐẠO 1. Nguồn gốc vũ trụ 1.1. Khái niệm về vũ trụ 1.2. Bản Thể Vũ ...
-
Thiên là từ Hán Việt để diễn đạt TRỜI của chúng ta. Từ lâu Đức Cao Đài dạy: Thầy mong con biết ...
-
Các Hội Thánh Cao Đài nay gồm: I-Tòa Thánh Tây Ninh , II-Tòa Thánh Chơn Lý, III- Tòa Thánh Bến Tre (HT.Ban ...
-
Đức Quan Thế Âm Bồ Tát dạy tại Vĩnh Nguyên Tự vào ngày 03-01-Giáp Dần (1974)
Đức Bát Nhã Thiền Sư
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 03/01/2010
Sứ mạng phục hồi bản thể

Ví như thân thể của con người, được gọi là sắc thân; Sắc thân do được kết hợp do các chất tứ đại cũng gọi là tứ đại giả hiệp. Trong cái thể tứ đại giả hiệp, có một quyền năng vô lượng, chính là pháp thân để chủ trì. Tứ đại vốn không bệnh hoạn. Bởi sự sanh khắc, tập nhiễm của lục căn, lục trần, nên sắc thân chịu nhiều tật bệnh ốm đau và chết. Sắc thân và pháp thân là một tiểu vũ trụ, một Tiểu Linh Quang. Bởi vì bị ô nhiễm, huân tập vật chất của cảnh giới hiện tượng, nên sai lạc vận hành ra ngoài Chơn Như Bản Thể, tức là con người chịu trầm luân trong cõi tạm.
(…) Trong khi nhơn loại bị mê mờ đắm đuối, thì còn lại những bậc Đại Giác Ngộ, xét biết sự đọa lạc luân hồi của con người, mới tìm phương pháp để cứu vãn bằng cách thiết lập tôn giáo, đặt quyền pháp quy giới, để làm những hình thức hoặc chủ thuyết hầu nhắc nhở, kêu gọi con người trở lại với bản thể nguyên nhân. Nếu là người giác ngộ, sẽ lãnh hội đạo lý một cách tận tường và không còn một ngại nghi thắc mắc đối với chính mình, mà còn đem mình để gánh vác việc thức tỉnh tha nhân cho đời yên nước trị nữa.
(…) Nhứt bất sát sanh, nhì bất du đạo, tam bất tà dâm, tứ bất vọng ngữ, ngũ bất tửu nhục; Các thứ đó đâu có huyền bí xa xăm chi, đâu phải tìm trong thiên kinh vạn quyển mà có, đâu cần lên non cao rừng thẳm, đâu bắt buộc thế pháp quy y, nhập môn cắt ái; mà chính những thứ đó ở trong con người. Hễ sát sanh thì mang nghiệp quả; trộm cướp thì bị tù tội; rượu thịt chè chén say sưa [thì] mất giá trị nhơn phẩm của con người; đắm mê sắc dục, dâm loạn, sẽ bị người đời khinh miệt, luật pháp không dung; nói lời xảo ngôn quỷ quyệt, thủ đoạn mưu mô, sẽ bị hậu quả lên án."1
"Chư đạo hữu! chư hiền đệ hiền muội! mỗi người đến thế gian là có sứ mạng (…) Sứ mạng phải phục hồi bản thể, sứ mạng phải giác ngộ độ an, mà gọi là hành đạo. Hành đạo tức là sứ mạng vi nhân của chư đạo hữu, chư hiền đệ hiền muội vậy."2