Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
NCGL vừa nhận được Bố cáo xây dựng Thánh miếu tại Long An của Minh Lý Đạo Tam Tông Miếu, ...
-
Người đạo Cao Đài phải có ý thức sứ mạng thật sáng tỏ. Theo đuổi mục đích “Thế đạo đại ...
-
"Văn hóa là tất cả những cố gắng của con người để cải thiện nội tâm, gia đình, quốc gia, ...
-
"Người sanh ra bởi Đạo, thì Đạo tức là người, thì người phải làm sáng cái Đạo, tức là người ...
-
Thánh giáo Đức Hà Tiên Cô dạy chư tịnh viên. Đây là bài giáo pháp rất đặc biệt, là một cẩm ...
-
Trong các Đạo học gia đời Tống (960-1279), Chu Liêm Khê 周 濂 溪 (1017-1073) và Thiệu Khang Tiết 邵 ...
-
KHAI TỊCH ĐẠO VÀ KHAI MINH ĐẠI ĐẠO THI Trở gót đường mây để ít lời, Mừng mừng tủi tủi cố nhân ôi ...
-
Từ xưa nữ lưu tùy tùng nam giới, ấy là lẽ âm dương đạo pháp tôn ti. Nay trong cơ ...
-
Cao Đài – nguyên lý về tính nhất thể trong tôn giáo Cao Hoàng Phong, Võ Văn Tâm, Nguyễn Quang Thoại Là ...
-
Thiên Trung Dung trong Tiểu Đái Lễ Ký tương truyền là sáng tác của Tử Tư, cháu nội của Khổng ...
-
"Ngũ Liên Huờn Thi" là năm bài thơ thất ngôn bát cú, sáng tác của Chánh Phối Sư Ngọc Hường ...
-
(Đàn cơ tại Nữ Đầu Sư Đường, 21giờ,16-8-Canh Tý; 06-10-1960) Phò loan: Cao Thượng Sanh, Trương Hiến Pháp. Hầu đàn: Bảo Thế, Nữ ...
Quan Thế Âm Bồ Tát
Bài viết được cập nhật lần cuối vào ngày 15/07/2014
CON NGƯỜI NGÀY MAI
CON NGƯỜI NGÀY MAI LÀ CON NGƯỜI
BỞI SỨ MẠNG ĐƯỢC CHỌN
Thánh Thất Minh Trung, 17-11-ĐĐ.33 Mậu Tuất (26-12-1958)
THI
QUAN thân bản giác diệt vô thường,
ÂM tận quần mê ngộ nhứt dương;
BỒ hạnh noi theo đường Đạo đức,
TÁT ân tác phước hưởng thanh bường.
Bần Nữ chào chư Thiên ân, chào chư Đạo hữu Đạo muội.
Chư môn tọa thiền nghe dạy tiếp bài.
Buổi đời mạt pháp, nhơn loại tập nhiễm thói hư nết xấu của Đời, từ vô thỉ dĩ lai chồng chất ngập đầy trong khuôn Trời đất, cảnh sống phàm phu nhích chơn hả miệng đều là tội lỗi, loài người gây tạo dẫy đầy ác họa, nào biết nào hay, phải chịu vấn quanh trong sáu đường (1), ba nghiệp (2), làm sao thức tỉnh thế gian quày chơn trở lại.
Nói đến thế gian là một sự lầm lỗi to tát, không còn tồn tại lâu dài, đời Hạ nguơn đã mạt tận, thì người Hạ nguơn cũng tiêu vong, tất cả theo cõi đời này mà tiêu diệt, không còn một cái gì sót lại ngày mai. Vì người Hạ nguơn là người ác, đời Hạ nguơn là đời cùng. Đã ác và cùng thì làm sao làm được con người ngày mai.
Con người ngày mai, là con người bởi sứ mạng được chọn, người ấy đã sống dậy ở cõi lòng, lòng họ dính liền cùng Tạo hóa với vạn vật bình đẳng nhất thể. Họ không thấy ai là người thân kẻ thù. Vì họ biết xấu hổ, nên họ được tinh tiến trên đường Đạo đức, buông xa mối hại danh sắc ái ân, giải thoát tất cả cái gì ràng buộc nhỏ nhen tà vọng. Nhờ biết xấu hổ mà chừa được lòng thèm muốn, tánh tham sân đoạn ba nghiệp lấp sáu đường diệt vô minh, bản giác trở nên sáng tỏ. Đó là người ngày mai.
Muốn có người ngày mai ở trong đời Thượng nguơn Thánh đức, gọi là nguơn tái tạo thanh bình, bắt đầu từ đây lo xây dựng đào tạo con người mới, con người chất phác đạo hạnh.
Con người mới ở trong nguơn mạt tận này dù cho họa hại đến đâu cũng không tuyệt diệt. Vì người đó sống bất diệt, không chạy theo cái chết của quỉ ma, vô minh nghiệp chướng. Đời này làm sao có được con người ấy. Vì cõi phàm phu ma quỉ này không một vọng niệm nào là trong sạch, thì đời sống họ làm gì có được trong sạch mà làm người ngày mai. Bởi biết xấu hổ, họ làm được người ngày mai.
Đã nói Hạ nguơn là nguơn đen tối, tội ác loài người cũng như đám cây hạn hán đốt thiêu sinh khí khô cạn nơi thân cây, nhưng khi có được dịp hồng ân mưa móc, cây nào còn nhựa sống thì chổi hình nứt lộc. Cũng như người còn đôi chút lương tâm, nghe đến đạo đức sanh lòng ngưỡng mộ. Vì người đã ngưỡng mộ biết điều lành nên theo, điều dữ nên tránh, nếu thân bị lầm lỡ bị thối hóa thấp hèn, mà biết xấu hổ, biết lập chí buông xa, là lòng người sống lại.
Vậy nói đến người mới là nói đến người nào? Đám người được chọn, đám người vì sứ mạng đến đây, đám người sớm đã được giác ngộ đạo đức. Người đó là ai? Có phải chư Thiên ân Chức sắc Chức việc và Đạo hữu không?
Nếu nói người là người Thiên ân Hướng đạo, thì đã có khi nào biết xấu hổ không? Hay đã được cái danh Thiên ân, cái chức Hướng đạo rồi đem lòng cao ngạo không biết xấu hỗ?
Đã là Thiên ân, mà không xứng đức hạnh, sao không xấu hổ?
Đã là Chức sắc Chức việc mà chưa đủ ân oai Quyền Pháp để trị Đạo giáo dân sao không xấu hổ.
Người Hướng đạo dẫn đạo nhơn sanh, mà mình mờ mịt tối tăm. Hướng ai? Một người mù dắt một bầy đui sao không xấu hổ. Biết xấu hỗ với thân phận, ngôi phẩm chức vụ, mà không tròn không xứng, lấy làm ăn năn lấy làm lo sợ. Nhờ biết xấu hổ mà cố gắng lòng mình, xa điều quấy thói hư, buông bỏ ý tham mê ưa muốn, để được nhẹ nhàng, để nên trong trắng, để được tự do chung cùng Tiên Phật. Đó là phương chỉnh tu, trảy sạch phàm phu tội lỗi, cũng như trảy gai tề nhánh cho cây được suông sắn, thẳng ngay.
Chư Hiền ân nên xây dựng mình bằng pháp môn xấu hổ, để trọn ân nên Thánh ngày mai.
Một năm sau khai mạc chương trình chỉnh tu hình thức nội bộ xây dựng con người ngày mai bằng một thời gian liên tiếp sám hối.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bần Nữ chào chư quí liệt vị./.
____________________________
(1) sáu đường=Lục đạo:
六道; C: liùdào; J: rokudō; S: ṣaḍakula;
Sáu đường tái sinh; chỉ các dạng đời sống (gati) trong Luân hồi, trong Vòng sinh tử. Người ta phân biệt ba »thiện đạo« và ba »ác đạo« Ba thiện đạo gồm có cõi người (人; s: nāra), Thiên (天; s: deva) và A-tu-la (阿修羅; s: āsura). Ba ác đạo gồm Ngạ quỷ (餓鬼; s: preta), Ðịa ngục (地獄; s: nāraka) và súc sinh (畜生; s: paśu). Sáu cõi này nằm trong Ba thế giới.
Ba thế giới gồm có dục giới, sắc giới và vô sắc giới. Dục giới gồm sáu cõi thiên thấp nhất, loài người… Sắc giới gồm 17 tầng thiên giới và vô sắc giới gồm 4 tầng trời thiền định. Các thế giới này không khác nhau về thể tính, chỉ khác về nghiệp. Trong cả ba thế giới này thì thọ mệnh đều có hạn, tuy nhiên chỉ có loài người trong ba thế giới đó mới được giải thoát, vì thế đạo Phật coi trọng thân người hơn thiên giới và gọi là »thân người quý báu« Trong luân hồi, được sinh làm người được xem là hiếm hoi và là cơ hội quý báu để giác ngộ.
(2) Tam nghiệp gồm Thân nghiệp, Khẩu nghiệp, Ý nghiệp
1. Thân nghiệp: Là hành động tạo tác của Thân như: đánh đập người, dắt dìu người già qua đường, phá hủy môi trường sống…
2. Khẩu nghiệp: Là hành động tạo tác của Miệng như: khuyên dạy mọi người làm điều tốt, mắng nhiếc người, vu oan người khác...
3. Ý nghiệp: Là hành động tạo tác của Ý tưởng như: suy nghĩ làm điều thiện, toan tín làm điều ác...
Từ nghiệp nhân, tức hành động tạo tác của ba nghiệp, đến nghiệp báo, tức quả báo phải trả khi gây tạo nghiệp nhân đều gọi chúng là nghiệp. Trong tam nghiệp trên, ý nghiệp là hệ trọng hơn hết, bởi vì việc làm của thân hay lời nói phát khởi từ miệng đều do ý tưởng suy tính, quyết định cả. Do vậy, việc ác hoặc thiện chưa bộc phát ra nơi thân và miệng, nhưng nó đã móng khởi ở ý tưởng rồi. Thế nên, người nào có ý ác là đã phạm tội rồi mặc dù nó chưa bộc phát ra hành động.