Những liên kết dưới đây có thể hữu ích với bạn.
-
Thời kỳ mạt pháp là thời kỳ được bắt đầu từ sau khi đức Phật nhập niết bàn 1500 năm, ...
-
NCBL giới thiệu bài thơ Xuân "Xuân tha phương" và bài họa "Xuân quê cũ" trước thềm Xuân Mậu Tý ...
-
Câu thần chú Có một nhà thông thái, lúc biết mình sắp ra đi theo tổ tiên, liền gọi các con ...
-
Tâm sự của mùa Xuân Thời gian là dòng sông vĩnh cửu, nhưng nếu không có bốn mùa thì lấy ...
-
“Nhân bản có sáng chói, con người mới cảm thấy mình là con người. Hãy tạo thế nhân hòa ! Hãy ...
-
Hôm nay, theo vận số của một năm là thời điểm Hạ nguơn. Thời điểm này được chọn làm ngày ...
-
Nguyên tác của Otoabasi , ngày 25/06/2010 Nguyễn Thị Mai & Thanh Bình lược dịch Nhiều người không thích đọc sách và ...
-
Thái tử Charles gắn huân chương MBE cho ông Vũ Khánh Thành vào ngày 26-5 tại điện Buckingham Hôm 26-5, ...
-
Theo những tư liệu về báo chí Cao Đài còn lưu lại tại các thánh sở Đại Đạo hay của ...
-
Le livre « THÁNH-NGÔN HIỆP-TUYỂN », son titre vietnamien, a inspiré à Sa Sainteté Hộ-Pháp Phạm Công Tắc l’appellation « ...
-
Tóm lược. Bài viết này chủ yếu diễn giải lời dạy của Đức Lý Giáo Tông về việc cần phát ...
-
Thứ Sáu, 04/05/2007, 17:41 (GMT+7) TTO - Mùa xuân này, nữ sĩ Mộng Tuyết trở bệnh ở tuổi 95. Hiện bà đang ...
TN Liên Hoa
Quê Mẹ (thơ)
Như xôi nếp một như đường mía lau"
Từ thuở nào xa xưa,
Câu ca dao vời vợi;
Ươm nụ hồng chớm nở,
Và giọng hát à ơi!
Lời nào mẹ ru con,
Cho trào giòng sữa ngọt;
Tuổi đời con khôn lớn,
Mẹ ngày một héo mòn.
Con đi tìm tiếng hát,
Xây mộng tuổi bình nguyên;
Trong cuộc đời hư ảo,
Mơ tìm chốn bình yên.
Nghe từ miền quê hương,
Lời mẹ đọng ưu phiền;
Ru con ngày tháng nhớ,
Đời xế bóng nghiêng nghiêng.
Tình thiêng liêng bao la,
Mang từ vùng biển mặn;
Cho đời con cháy nắng,
Diễm hồng như lời ca.
Từng cơn đau vấp ngã,
Giữa cuộc đời xa hoa;
Nửa đời con lạc lỏng,
Mẹ, lòng vẫn chan hòa…
Vùng tháp ngà tuổi nhỏ,
Có hoa vàng, cải xanh;
Ngọt phù sa hương lúa,
Thương quê hương khôn ngằn.
Thời gian mang sương trắng,
Điểm tóc mẹ màu xanh;
Môi hồng phai sắc thắm,
Con thương mẹ ngàn năm.
Dâng hương hồn Mẹ, mùa Vu Lan
Ngày xưa, con vẫn nghĩ,
Một ngày nào con mất mẹ, đời thôi không còn gì để sống!
Thế nhưng…
Một ngày về thăm me,
Đường quê nắng đổ dài;
Gió sương hai màu tóc,
Buồn chất ngất lên vai.
Tay mẹ nồng mùi đất,
Lệ mờ chiều mưa bay;
Ngóng con đường quan tái,
Một đời dài đắng cay.
Luống cải xanh vàng nut,
Giàn mướp trái đong đưa;
Cà vừa đơm hoa tím,
Tím ngát chiều xa xưa.
Quê mẹ trời mưa thưa,
Thương biết mấy cho vừa;
Mù khơi trong đáy mắt,
Mắt mẹ sầu như mưa.
Chiều nay về thăm me,
Đường quê bước ngậm ngùi;
Nhà ai hồng bếp lửa,
Giòng nước vẫn trôi xuôi.
